
Trong báo cáo về triển vọng thị trường mangan đến năm 2020, Cục Khoáng sản Ấn Độ đã cảnh báo rằng kể từ năm 2020 quốc gia này có thể sẽ phải đối mặt với tình trạng cầu vượt cung nghiêm trọng trên thị trường mangan. Theo cơ quan này, Ấn Độ có thể gặp nhiều rắc rối do sự phụ thuộc ngày càng tăng của ngành công nghiệp nội địa vào nguyên liệu mangan.
Cục Khoáng sản Ấn Độ cũng cảnh báo, tuy tài nguyên mangan trên toàn cầu lên đến hàng tỉ tấn, nhưng trữ lượng có thể khai thác chỉ khoảng 540 triệu tấn, vì vậy nguồn cung toàn cầu trong tương lai có thể sẽ phải chịu áp lực lớn.
Theo một viên chức cao cấp của Ấn Độ, đầu năm 2020 những hạn chế về nguồn cung quặng mangan bậc cao cùng với nhu cầu dự kiến khoảng 8,33 triệu tấn quặng (dựa trên nhu cầu sản xuất thép của ngành luyện kim) sẽ tạo ra áp lực khổng lồ đối với các ngành sản xuất đang sử dụng nguyên liệu này tại Ấn Độ.
Công suất quặng mangan hiện tại
Cục Khoáng sản Ấn Độ ¬ớc tính, trữ lượng quặng mangan của quốc gia này là khoảng 142 triệu tấn, trong đó phần lớn là quặng hỗn hợp bậc thấp (hàm lượng mangan dưới 25%) và các loại quặng chưa phân loại khác. Sản lượng khai thác quặng mangan hiện tại của Ấn Độ đạt khoảng 2,5 triệu tấn/năm, với hàm lượng mangan trong phạm vi 30 – 35%.
Tổng công suất đã lắp đặt của ngành sản xuất hợp kim mangan tại Ấn Độ hiện đạt 3,16 triệu tấn/năm, ngành này đang vận hành với 60% công suất.
Theo dự báo của các chuyên gia, đến năm 2020 sản lượng quặng mangan của Ấn Độ sẽ đạt khoảng 5 triệu tấn, trong khi đó nhu cầu dự kiến sẽ lên đến 9 triệu tấn/năm. Với tốc độ tiêu thụ như vậy, tổng trữ lượng quặng mangan trong nước sẽ cạn kiệt trong vòng 10 – 15 năm.
Viễn cảnh tương lai đối với các nhà sản xuất
Triển vọng tình hình được miêu tả trong báo cáo của Cục Khoáng sản Ấn Độ là một thách thức lớn đối với các công ty tiêu thụ mangan, nhưng lại là tin tốt cho các nhà sản xuất nguyên liệu này, đặc biệt là vì : Khác với các kim loại khác, việc tái chế mangan là không khả thi, khiến cho nó trở thành nguyên liệu bị tiêu thụ hoàn toàn trong sản xuất thép, do đó ngành sản xuất thép hoàn toàn phụ thuộc vào những nguồn cung mới từ các nhà sản xuất quặng mangan.
Hiện tại, các công ty lớn như MOIL, Tata, Orissa Mining và Sandur đang chiếm phần lớn sản lượng quặng mangan của Ấn Độ, phần còn lại được khai thác bởi các công ty cỡ vừa và nhỏ. Sự phân chia này đã dẫn đến một hệ thống bị chia nhỏ.
Trên thực tế, một vấn đề nan giải hiện nay là việc các công ty nhỏ đang sản xuất nhiều lượng quặng mangan bậc thấp, các nhà máy tuyển quặng của họ với cơ sở hạ tầng và trang thiết bị yếu kém trải rộng trên khắp đất nước.
Cục Khoáng sản Ấn Độ đã đưa ra một đề xuất quyết liệt là thành lập một hệ thống các nhà máy tuyển trung tâm để nhận tuyển và chế biến quặng bậc thấp từ các mỏ nhỏ xung quanh do các cơ sở nhỏ lẻ khai thác.
Với nhu cầu thép được dự báo sẽ gia tăng khi nền kinh tế Ấn Độ tiếp tục phát triển, Cục Khoáng sản Ấn Độ tin rằng yêu cầu cấp bách hiện nay là phát triển và duy trì nguồn cung quặng mangan ổn định. Vì vậy, ngành khai thác quặng mangan tại đây sẽ phải tìm cách cải cách và điều chỉnh để đáp ứng những thách thức lớn trong tương lai.
LH, theo Investing news 11-2014